Suốt nửa năm nay (hoặc đã hàng năm trước đó), tôi theo đuổi một kế hoạch (tự cho là) rất hay ho.
Cũng như rất nhiều bạn bè cùng thời, tôi mơ ước xa xôi, ước vọng cống hiến, mưu cầu lớn để được học hỏi và tiến lên. Tôi không dễ hài lòng với những kế hoạch nhỏ và bước đi ngắn.
Tôi không biết đó là do kỳ vọng của xã hội đang đè lên hay chính bản thân tự dựng xây ảo tưởng.
Chỉ cách đây vài hôm, tôi quyết định thôi theo đuổi. Vì nhiều lý do, không quá lớn, không quá nhỏ, chỉ là cảm thấy không còn vừa vặn nữa. Viết ra thì ngắn gọn, nhưng thật khó khăn để chấp nhận được trọn vẹn. Tôi tự so sánh trải nghiệm này với việc chia tay người yêu.
Tóm tắt diễn biến buông xuống 1 mối tình (theo trải nghiệm cá nhân của mình) như sau:
Lời thì thầm trong gió: bắt đầu cảm thấy có những dấu hiệu rạn nứt, một vài hành động hay biểu hiện nhỏ làm tôi không vừa ý. Nhưng không được để chuyện bé xé ra to vậy, hãy chia sẻ, đối thoại, tìm phương án và tiếp tục tiến lên nào!
Nước lăn tăn sôi: những chuyện bé xuất hiện thường xuyên hơn, thi thoảng có vài chuyện lớn, tôi bắt đầu cảm thấy không thoải mái, đã vài lần nghĩ đến chuyện dừng lại, nhưng A, mình đã đi xa vậy mà (hay nói toẹt ra là cảm giác tiếc rẻ bao nhiêu công sức, tiền bạc, tâm trí và hi vọng đã bỏ ra), B, mình là đứa con của tình yêu thương, sự tha thứ và khả năng “dời núi lấp sông”. Phải tiếp tục lì lợm chiến đấu chứ.
Vỡ oà: một ngày đẹp trời, một chuyện bé tẹo nữa lại xảy ra, vừa vặn lúc ngũ hành bất thịnh làm tâm trạng bà chị khó ở.
Mình yêu bạn đến thế thôi, giới hạn của mình đến thế thôi, chắc mối quan hệ (kế hoạch) này không còn phù hợp với mình nữa, rất vui được biết bạn và chào nhé từ đây.
Tiếc: Đối với phần đông (đặc biệt là tôi đây), chỉ cho đến khi có được một kế hoạch mới (hay ho hơn kế hoạch cũ), sự tiếc nuối mới dần vơi đi. Mỗi ngày lại nhung nhớ về những chuyện cũ, hỏi tới hỏi lui mãi những câu “nếu như lúc đó mình cố thêm chút nữa thì sao?”
Bí mật: chẳng có gì là giới hạn cả, đó là trí tưởng tượng mỗi chúng ta tự đặt ra tuỳ tâm trạng mà thôi.
Tôi đã thấy rất nhiều cô gái vẫn tiếp tục hẹn hò với bạn trai trăng hoa, tôi đã thấy nhiều người tiếp tục cố theo đuổi công việc không yêu thích. Giới hạn con người sẽ giãn ra đến vô tận, nếu còn nhân duyên ràng buộc.
Tôi hi vọng các bạn nhảy số kịp giữa hai chuyện đang được dùng để so sánh ở đây: chia tay một người yêu và ngừng theo đuổi một kế hoạch.
Và cũng hi vọng các bạn biết cho, đây không phải những dấu hiệu hay chỉ dẫn cho bất cứ công cuộc từ bỏ nào, vì khả năng cao là tôi đã chọn sai. Nhưng ai có quyền là kẻ phán xét ở đây?
Tháng trước tôi có đọc cuốn “The midnight library” (thư viện lúc nửa đêm), nữ chính có thể trải nghiệm các phiên bản cuộc sống khác nhau của mình vì cô tiếc đã chưa làm được nhiều thứ quá. Tôi thấy nếu có được khả năng đó thì cũng khá thú vị, nhưng cũng hơi hãi, vì chắc tôi sẽ ngồi miệt mài cả năm trước cuốn catalog mà lựa và quên cả sống.
Đúng rồi đó, lựa chọn nào cũng sẽ không vuông vắn và tròn trịa cả. Tôi thường nghĩ, thay vì cả ngày cố công tìm cho được bông hoa đẹp nhất trong vườn, sao không tiện tay hái những bông hoa gần nhất, đủ xinh xẻo, đem vào nhà và dành nửa ngày còn lại mà thưởng thức.
Nhưng đó là cách hay ho tôi nghĩ, không phải cách thực sự mà tôi thường ưa làm. Đối với những quyết định lớn, tôi chắc là kiểu dẫm nát vườn hoa, rách quần sướt áo để lùng cho bằng được bông hoa đẹp nhất.
Ai không sợ sai? Ai muốn sai? Nhưng chuẩn mực nào được gọi sai?
Nếu không yêu anh A, thì tôi là ai?[… ] kẻ độc thân thất bại? kẻ ương ngạnh bướng bỉnh? kẻ bốc đồng?
Nếu không làm việc ở công ty B, thì tôi còn là ai? […] kẻ thất nghiệp? kẻ vô dụng?
Nếu không học ở trường C, thì tôi là ai? […] kẻ lười nhác bất tài?
…
Ngôn ngữ làm sự giao tiếp dễ dàng hơn nhưng cũng bó buộc cùng với nó nhiều thành kiến.
Tôi thấy mọi người cũng có thiện chí muốn hiểu về nhau, nhưng chắc họ không đủ thời gian để trải nghiệm và lắng nghe nhau, nên họ cần những danh xưng đơn giản và dễ hiểu.
Nếu bạn nói với tôi bạn là bác sĩ, hẳn bạn sẽ giống như một cơ số bác sĩ khác tôi từng biết, từng nghe. Tôi ngay lập tức xếp bạn vào những hình dung và tiêu chuẩn quen thuộc của nhóm người kia và tuỳ chỉnh thái độ của bản thân để phù hợp với danh tính của bạn.
Những lớp áo kỳ vọng, kế hoạch, cái tôi ảo tưởng dần dần được lột xuống khiến tôi run rẩy hoảng loạn.
Tôi thấy hơi lạnh và cô đơn khi không được khoác những tấm áo đồng phục, để được nhận diện vào một cộng đồng quen thuộc nào đó. Tôi không quen bước đi trên đường, gặp gỡ người khác với sự vô danh tính.
Tôi xấu hổ khi không biết phải diễn đạt mình bằng cách nào cho vẹn.
Thế là tôi lại thấy mình hớt hải chạy đi kiếm tìm những vỏ bọc mới, những kế hoạch mới. Tôi là ABC, tôi đang trên đường để trở thành XYZ, vì vậy tôi xứng đáng được yêu và trân trọng.
Nếu bạn cũng đang trải qua những điều tương tự, bạn không hề cô đơn. Sự bóc tách là cần thiết trong quá trình hoàn thiện. Sự không thoải mái là không thể tránh khỏi.
Nhưng tự do tung cánh chính là lời hứa cho chú chim non đang co ro dưới lớp da mỏng manh, hoang mang thét gào sự cứu giúp kia.
Tôi đang hình dung một cuộc đối thoại ngốc nghếch như sau, ai đó thấy tôi từ xa, họ tiến lại gần và hỏi:
Chào bạn, bạn là ai? Chào bạn, tôi đang ngồi đây. Bạn chỉ ngồi đây? Thế bạn định không đi đâu à? Có thể tôi sẽ đi, nhưng tôi chưa biết. Nếu bạn không đi đâu, bạn sẽ chẳng trở thành ai cả. Nhưng tôi đang ngồi đây.
Trước khi quàng lên những tấm lá chắn mới, có một khoảng trống thiêng liêng để mình có thể quay về thật thà đối diện với sự trong sáng của tự thân.
Trước khi vội vã mặc lên bất cứ danh xưng gì mà những người xung quanh, hay chính bản thân gán ghép lên bạn, nhớ cho có một khoảng trống […].
Tôi không thể đưa ra câu trả lời cho bạn lúc này, vì tôi chưa biết. Tôi cũng chỉ đang rụt rè làm quen với sự mơ hồ mới này mà thôi.
Nhưng tôi tin, con chim non sẽ dần mọc lông cánh như một điều tuyệt diệu tất yếu của tự nhiên, bạn không cần cố công thì những vỏ bọc nhân tính mới sẽ lại tiếp tục phủ lên bảo vệ và cho bạn sức mạnh để tiếp tục đóng vai và hoàn thành một nhiệm vụ mới được giao.
Gia Hân
Bài viết của bạn Gia Hân, kể về quá trình bạn đã buông bỏ những ấp ủ, và cả 1 mối tình thơ mộng như thế nào, để …
Buông bỏ để được gì? Lý thuyết thì chúng ta sẽ có thời gian tập trung vào 1 số ít điều thật sự cần thiết.
Buông bỏ để đón cái mới tốt hơn… có chắc sẽ tốt hơn không?
Hân vẫn đang ngồi đợi xem điều gì sẽ tới… Dù tôi đoán là, cô cũng đã nhận được nhiều điều hay ho.
Xin vẫn chừa những dòng … để bạn đọc tự chiêm nghiệm những gì đạt được, sau khi ta buông bỏ bớt.
1 bình luận về “Buông xuống 1 mối tình để ….”